Trại 8 được xây dựng giống như trại 6, sau đổi tên thành trại Phú Hưng, do Mỹ - Ngụy xây dựng năm 1971 nhằm giam cầm những người yêu nước, những người chống chào cờ. Tổng diện tích 26.200 m2, theo kế hoạch xây 20 phòng, diện tích mỗi phòng 115 m2, chia làm hai khu đối diện nhau, mỗi khu 10 phòng và 4 xà lim. Mới hoàn thành được 10 phòng giam thì Hiệp định Pari được ký kết nên bỏ dở 10 phòng và 8 xà lim còn lại.
Trại Phú Hưng trung bình giam khoảng 800 người, có lúc lên tới khoảng 1.500 tù nhân. Mỹ - Ngụy liên tục tăng cường khủng bố đàn áp liên tục về mặt tư tưởng nhằm tiêu diệt lập trường chính trị của người tù. Hàng ngày, chỉ có sáu tù nhân được ra ngoài để khiêng nước sử dụng và tắm giặt, trung bình mỗi ngày được hai lon gigô/người. Những lúc tù nhân tổ chức đấu tranh thì nước sẽ bị bớt lại chỉ còn một lon. Tù nhân ở đây ngày nào cũng bị đánh đập, tra tấn từ thể xác tới tinh thần từ ngày này qua ngày khác. Mỗi lần ra lấy cơm, lấy nước cũng bị đánh đổ máu, mang thương tích.
Cuối tháng 7/1972, Trại Phú Hưng liên tiếp tổ chức đấu tranh đòi nhân quyền, cải thiện đời sống người tù Côn Đảo bằng nhiều hình thức. Mỹ - Ngụy ra sức đàn áp, siết bóp đời sống, liên tục cấm cố, hạn chế nước uống, nước tắm, khiêu khích, đánh đập anh em ra sinh hoạt bên ngoài... Năm 1973, khi hiệp định Pari được ký kết, các tù nhân nhà tù Côn Đảo đấu tranh mạnh mẽ đòi nhân quyền, đòi cải thiện đời sống, xóa bỏ các Chuồng Cọp, hầm đá, không được bắt tù nhân làm khổ sai… Cuối cùng, Mỹ - Ngụy đã phải giải quyết một số yêu sách của người tù.
"Ruồi bay quanh khạp cơm khô
Khói cay giặc xé đôi bờ mi cay
Ngoài sân ngục rộn tiếng giày
Hầm giam tiếng hát lên đầy niềm tin."
===
Nguồn ảnh: TripHunter & Internet